Dường như Ký Minh tiên tôn có chút động dung, quay đầu nhìn về phía Phương Vô Cực. Đôi mắt lam tựa như biển sâu, chỉ cần nhìn thẳng vào, liền như bị cuốn chìm vào đại dương ấy.

“Con biết sư tôn không thích ồn ào, chỉ muốn thanh tu.” Phương Vô Cực xoa xoa mũi nói, “Đệ tử những năm qua đi khắp nơi, xem như đã thấy đủ sự đời. Từ nam chí bắc, nhưng không có nơi nào có thể so được với việc ở bên cạnh sư tôn. Chỉ là con nhất thời bốc đồng mới lập môn phái nên phải có trách nhiệm với môn nhân. Sau khi nguy cơ U Đô qua đi, con cũng có thể an tâm quay lại bên ngài. Năm đó con đã hứa sẽ bầu bạn với sư tôn, là con thất hứa, nhưng sau này sẽ không như vậy nữa.”

“Ta đã vô tình trói buộc ngươi.” Ký Minh tiên tôn nói, “Ngươi tuy là đệ tử của ta, nhưng cũng nên có con đường tu tiên của riêng mình. Ngươi nên đi theo đuổi điều mình thật sự muốn…”

“Thứ con muốn chính là sư tôn ngài!” Phương Vô Cực vội vàng nói, “Ý con đã quyết. Dù sao sau này, cho dù ngài có đuổi cũng đuổi không được con đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play