Dưới đáy hố, Ấn Vô Huyền cố gắng đứng dậy, lau máu nơi khóe miệng, nói: “Tư chưởng môn tuổi lớn, hay quên rồi. Phương Vô Cực, hay là ngươi làm minh chủ thay hắn đi, ta thấy ngươi còn thích hợp hơn.”

Phương Vô Cực nhún vai: “Làm môn chủ thôi đã mệt chết đi sống lại, minh chủ thì miễn. Nhưng nếu không phải ta, cũng còn vài vị Đại Thừa kỳ tu giả khác có thể đảm nhiệm. Cuối năm có đại hội tu chân, chức minh chủ cũng phải bàn lại. Tư chưởng môn không biết có định tái nhiệm?”

Tư Hoài Cổ trong tay áo siết chặt thành quyền, tưởng như bóp nát sáo ngọc, nhưng mặt vẫn giữ phong độ quân tử, đáp: “Phương môn chủ nói có lý. Là ta nóng vội. Vậy thì cùng mang Ấn Vô Huyền lên Vân Ẩn Cung, bàn bạc với Tạ Cung Chủ.”

Phương Vô Cực cười: “Được thôi, Tạ Phi Bạch mà náo loạn, ta sao bỏ lỡ được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play