“Đây là…”
Phương Thần lấy tay chỉ vào khóa hồn khấu trên tai Mặc Phi.
Ánh mắt Mặc Phi sáng ngời.
Phương Thần không nói nhiều, chỉ nhanh chóng dán bùn đỏ lên trên khóa hồn khấu, ấn đều đều, đợi một lát sau thì dùng vải trắng đè mạnh vài cái, ấn định hình dạng lớn nhỏ của khóa hồn khấu xuống, sau khi làm xong lại nhanh chóng cất vật này vào trong lòng, sau đó dùng nước trà tẩy sạch bề mặt khóa hồn khấu. Một loạt các động tác này vô cùng lưu loát, giống như đã làm rất nhiều lần.
Phương Thần cười vài tiếng, nhỏ giọng nói: “Vì để hoàn thành việc này, tiểu tử đã phải theo thợ thủ công học rất lâu đấy.” Đứa nhỏ này sao lại đáng yêu như vậy chứ! Mặc Phi không nhịn được đưa tay xoa đầu hắn, vốn là muốn biểu đạt một chút lòng cảm kích của nàng, nhưng mà vẻ mặt lại chẳng chút thay đổi, cảm kích kia suy giảm đáng kể.
Phương Thần hơi thất vọng, cứ tưởng rằng đối phương sẽ vui vẻ đâu, ai ngờ lại bình tĩnh như thế này.
Công phu bồi dưỡng này, hắn không bằng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play