Tức giận nhất là hiên tại hắn không thể phân chia binh lực ra được, tuy rằng đã phái người đi Trung Đô cầu viện. Nhưng mà có lẽ người báo tin cũng lành ít dữ nhiều rồi. Sợ rằng đến khi Trung Đô phát hiện ra điểm không thích hợp thì vẫn phải cần một hai ngày nữa.
Số lượng địch nhân đại khái có khoảng ba vạn, mà trên tay hắn vẫn còn gần hai vạn nhân mã, trong đó tám ngàn kỵ binh có thể lấy một địch mười thì không phải nói làm gì, sức chiến đấu tuyệt đối mạnh hơn quân địch. Có điều quân địch áp dụng sách lược quấy rối vòng quanh, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Đối phương đoán chắc Chiếu quân cấp bách, cố ý kéo dài thời gian, đồng thời làm suy yếu một chút binh lực của bọn họ.
Đang trong tình thế Chiêu quân càng thêm bất lợi, một nhóm viện quân khác từ Trung Đô bất ngờ đã đến …
“Ngư gia gặp phải phiền toái.” Chạng vạng ngày thứ hai sau khi Ngư gia xuất phát, Minh Hàn đột nhiên nói như thế.
Mặc Phi đang xử lý văn kiện ngẩng đầu nhìn hắn, kỳ quái hỏi: “Sao lại nói như vậy?”
“Tại thời điểm Ngư gia tướng quân xuất phát, ta đã phái vài thám mã* lặng lẽ theo đuôi nhằm phòng ngừa quân viện trợ gặp phải biến cố trên đường, Ngư gia không thể lập tức báo cho chúng ta biết mọi việc có thuận lợi hay không được, đáng lẽ thám mã của ta đã phải trở lại báo tin vào sáng nay rồi, thế mà đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng. Phù Đồ cảm thấy điều này đại biểu cho cái gì?” Sắc mặt Minh Hàn lạnh nhạt, ánh mắt lại lóe lên tia sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play