Việc đã đến nước này, Thích Thiền cũng chẳng còn đường nào để chối từ. Nàng chỉ đành gật đầu cho mời vị đại phu kia tiến vào. Lúc Liền đại phu vào điện, nàng giấu tay vào trong tay áo, âm thầm quan sát người kia. Gương mặt ông hiện rõ nét ôn hòa, không phải cái ôn hòa giả tạo như người của Lý Tử Lăng, mà là kiểu trầm tĩnh từ tâm, toát ra từ trong cốt cách.
Thích Thiền chậm rãi đưa cổ tay ra.
Liền đại phu bắt mạch một lúc, rồi nhẹ nhàng gật đầu với Lý Huyền Cẩn.
Thích Thiền khẽ mím môi. Trong lòng nàng giằng co không dứt—là nên thuận theo mà giả vờ không biết, hay thẳng thắn thừa nhận? Mỗi đường đều có được mất riêng. Nàng còn đang lưỡng lự, thì đã thấy Liền Sơn lui ra ngoài, còn Lý Huyền Cẩn thì rũ mắt trầm ngâm:
“A Thiền, nàng nghĩ thử xem, ai lại có gan xuống tay, hạ loại cổ này lên người chúng ta?”
Từ khoảnh khắc chàng nói với nàng rằng mình trúng cổ, Thích Thiền đã nhận ra—chàng, từ đầu đến cuối, chưa từng hoài nghi nàng lấy một lần.
Hiện tại, chàng còn cùng nàng bàn bạc tìm ra kẻ đứng sau… Thích Thiền khẽ khép mi, trong lòng như bị ai bóp nghẹt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT