Nghe vậy, đôi mắt hạnh của Thích Thiền lập tức nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt kia mang theo vài phần dò xét lẫn đề phòng.
Lý Huyền Cẩn bất đắc dĩ bổ sung:
— Đợi nàng ngủ rồi, ta sẽ lập tức rời đi.
Thích Thiền hơi nghiêng đầu suy nghĩ. Nàng cũng thấy mình thật không phải, hai ngày trước Lý Huyền Cẩn ngỏ lời mong nàng gặp mặt, nàng liền làm ngơ không tới. Hôm qua Lý Tử Lăng lại mời nàng đến, biết rõ có nguy hiểm, nàng vẫn gửi thư cầu cứu Lý Huyền Cẩn, vừa mới đây còn nhận sự giúp đỡ từ thị vệ của hắn, nhưng đối với hắn lại chẳng tỏ ra mềm mỏng lấy một lời… Tính ra, nàng cũng thật ích kỷ rồi.
Nghĩ vậy, nàng cũng không xua đuổi hắn nữa. Dù sao Lý Huyền Cẩn là người nàng hết mực tín nhiệm. Huống hồ, chẳng thể để hắn ôm hết thất vọng ra về, ít nhất lạnh nhạt chín phần cũng nên lưu lại cho hắn một tia hy vọng.
Nàng che miệng ngáp khẽ một cái, rồi ngoan ngoãn nằm xuống giường, đắp chăn cẩn thận, khép mắt lại.
Lý Huyền Cẩn đứng một bên, nhìn thấy nàng cứ như vậy yên tâm đi ngủ, trong lòng dấy lên một tầng cảm xúc phức tạp khó gọi tên. Trước kia, mỗi khi hắn xuất hiện, ánh mắt nàng đều ấm áp nhìn hắn — có đôi khi còn chan chứa tình ý khiến tim hắn loạn nhịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play