Thích Thiền vốn nghĩ, Lý Huyền Cẩn hẳn sẽ đợi đến sáng hôm sau mới tới tìm nàng, hỏi han tình hình, trò chuyện một phen. Nào ngờ, khi màn đêm vừa buông, người ấy lại lặng lẽ bước vào phòng nàng.
Thích Thiền vốn nhạy cảm khi ngủ, vừa cảm nhận được hơi thở khác lạ bên giường, nàng lập tức mở bừng mắt. Trong phòng chỉ còn lại một ngọn nến leo lét, ánh sáng mờ nhòe soi không rõ hình người, nhưng Thích Thiền chỉ thoáng nhìn đã nhận ra ai đang đứng đó.
Nàng ngồi dậy, tóc dài như suối đen trượt xuống bờ vai:
“Ngươi…”
Chữ thứ hai chưa kịp nói ra, người kia đã bước tới, ôm chặt nàng vào lòng. Vòng tay siết đến mức khiến nàng khó thở, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
Thích Thiền để yên một lát, rồi mới nhẹ nhàng đẩy hắn ra. Nhưng Lý Huyền Cẩn dường như không muốn rời xa, lại càng siết nàng chặt hơn, tựa như muốn khảm nàng vào xương tủy mình.
Nàng khẽ ho nhẹ vài tiếng vì nghẹt thở, lúc này hắn mới bừng tỉnh, vội buông lỏng tay, giọng trầm khẽ mang theo chút lo lắng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT