Linh Linh mang con Sứa Ngạt Thư kia trở lại. Đại khái đến đêm khuya, Linh Linh lại gọi Mạc Phàm, Mục Ninh Tuyết, Bobby ba người ra cạnh biển. Trên tay nàng có thêm một chiếc máy tính nhỏ vô cùng cứng nhắc, trên màn hình có một điểm đỏ, đang ở vị trí trung tâm.
“Em làm gì thế?” Bobby nhìn thấy Linh Linh mở hộp, đặt con Sứa Ngạt Thư hoàn toàn trong suốt kia vào trong nước biển.
Sứa Ngạt Thư đặt trên tay đều là trong suốt khó có thể nhận biết bằng mắt thường, một khi đặt vào trong nước, càng là hoàn toàn hòa vào nước biển!
“Những người chết Nịch Chú kia, sở dĩ trên người không kiểm tra ra bất kỳ độc, ký sinh yêu, hoặc dấu hiệu nguyền rủa nào, nguyên nhân chính là ở chỗ Sứa Ngạt Thư này vừa thả vào trong nước, căn bản là không nhìn thấy bóng dáng của chúng!” Linh Linh nói.
“Ý của em là, thực ra mỗi một người chết Nịch Chú, trong thân thể đều có loại Ngạt Thư này? Bọn họ đụng phải một loại khống chế tinh thần nào đó, đến trong nước biển chết chìm, rất nhanh những Ngạt Thư này liền từ trên thi thể họ bơi ra, tiến vào bên trong đại dương??” Mạc Phàm nói.
“Đúng, trên thực tế, không ít Ngạt Thư hình thể còn có thể lớn hơn con này nhiều. Những thi thể người chết Nịch Chú sẽ trong thời gian ngắn trở nên héo rũ, hệt như toàn bộ năng lượng trong thân thể đều bị lấy sạch. Cũng chính là do những Ngạt Thư hấp thu lượng lớn chất dinh dưỡng này rời đi thân thể của họ, khiến toàn bộ chất dinh dưỡng trong thân thể họ bị triệt để lấy sạch, liền biến thành cảnh tượng đáng sợ đó,” Linh Linh nói.
Linh Linh biết ba người bọn họ còn cảm thấy khó hiểu về chuyện này, liền tỉ mỉ cho họ giải thích một lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play