“Cái hạt châu phá này, không giải thích được lại phát ra tà quang, có phải lại muốn làm chuyện bừa bãi gì không??”
Mạc Phàm lấy ra Ngưng Hoa tà châu được bọc bằng một tờ giấy bạc mỏng, càng ngày càng cảm thấy vật này quá tà hồ, không thích hợp mang lâu.
Giải quyết xong chuyện ở đây, nhất định nhanh chóng ném cho Vọng Nguyệt Thiên Huân. Nàng muốn xử lý thế nào thì xử lý thế đó, mang theo hạt châu này cứ như mang theo một quả mìn nổ chậm, không chừng lúc nào mình cũng bị tư tưởng ăn mòn, trở nên càng tàn bạo, càng âm hiểm, càng ác độc...
“Kỳ quái, nơi này lạnh quá a!” Mạc Phàm lầm bầm lầu bầu, dần dần phát hiện sương mù trên bầu trời cư nhiên ngưng kết thành băng tuyết, đang chậm rãi bay xuống.
Mạc Phàm nhảy tới chỗ cao, tìm nguồn gốc của luồng không khí lạnh lẽo này, ngoài ý muốn phát hiện cách đó khoảng năm trăm thước xuất hiện một mảng lớn băng sương, băng sương bao trùm trên những tòa nhà màu xám trắng, càng bay xuống trong nước biển đang dũng động, nhìn sâu hơn nữa, sẽ phát hiện nơi đó nước vậy mà đóng băng!
“Nhất định là nàng!”
Mạc Phàm đối với cỗ khí tức băng sương này thật sự không xa lạ gì, mừng rỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT