“Đạo lý ta đều hiểu, nhưng Triệu Mãn Duyên mệnh tiện, thích dằn vặt thế nào thì dằn vặt, ngươi không thể được!” Mạc Phàm ngay lập tức nói ra lời thật lòng nhất.
Triệu Mãn Duyên đang nằm trong chăn run rẩy, nếu có thể nghe thấy câu nói này, cái hồn phách bị câu đi của hắn phần lớn sẽ xông đến liều mạng với Mạc Phàm, chưa từng thấy người bạn cặn bã như vậy!!
“Đừng lãng phí thời gian, nói cho nàng đi, bằng không chúng ta vẫn cứ như ruồi không đầu.” Mục Ninh Tuyết nói.
Mạc Phàm khuyên can đủ đường, Mục Ninh Tuyết vẫn kiên trì biện pháp của nàng.
“Ta không muốn ngươi có chuyện.” Mạc Phàm rất trực tiếp nói.
“Nếu như ngươi thực sự không muốn có chuyện, vậy thì khi ta có chuyện, hãy tận toàn lực của ngươi đưa ta và Triệu Mãn Duyên phục hồi lại đây, không phải ở đây nói với ta những thứ này.” Mục Ninh Tuyết cũng nói rất chân thành.
Ánh mắt nàng kiên định, không sợ hãi, dường như khi bước lên con đường này, nàng đã chuẩn bị tâm lý sẽ gặp phải các loại chuyện kỳ lạ, và xưa nay chưa từng nghĩ đến việc trốn tránh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT