Mạc Phàm và Mục Ninh Tuyết đi tới lưng chừng núi cầu thang, dừng lại ở nơi gặp thiếu nữ.
Mạc Phàm nhìn về phía một lối cầu thang khác, phát hiện con đường này mọc đầy cỏ dại, một số dây leo thậm chí đã chắn lối đi của người bình thường.
Bởi vì phía trên có một đường phong tuyến màu trắng, nên rất rõ ràng là không cho phép người ta tùy tiện đi vào. Mạc Phàm lúc này càng nhìn đường trắng này càng thấy không đúng, luôn cảm thấy như một lá bùa phong ấn cổ xưa, khóa lại thứ gì đó bên trong.
Hay là do tâm lý gây ra, nói chung con đường này dưới ánh trăng mờ ảo trông càng thêm âm u đáng sợ!
“Ngươi chính là nhìn thấy cô gái đó ở đây sao?” Mục Ninh Tuyết hỏi.
“Ừm, bất quá lúc chiều còn thấy một lần, nàng hình như là đi tìm một vị hòa thượng trẻ tuổi trong chùa. Bởi vì ta đang nói chuyện với hòa thượng, cho nên cô gái kia cũng theo ta bắt chuyện vài câu, ban đầu ta thật sự không thấy cô bé này có gì đặc biệt cả.” Mạc Phàm nói.
“Không lâu trước khi trời tối, phần lớn hòa thượng trong chùa đều xuống núi đi làm pháp sự, bảo là phải vài ngày nữa mới có thể trở về.” Mục Ninh Tuyết nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play