“Kế hoạch lưu vong là dẫn một số ít người thoát ra ngoài, nhưng liệu có thực sự được không? Có thoát ra được không?”
“Chọn hướng bên ngoài phía bắc, có lẽ có một chút hy vọng, chỉ là số người chết sẽ vô số kể. Chạy thoát cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, thành không còn, người chết rồi, vậy mấy kẻ sống sót thật sự còn có ý nghĩa sao?” Quân Tư Lục Hư thở dài.
“Những người thoát ra ngoài trước vẫn chưa rút về hết. Không biết tình hình của Độc Tiêu thế nào rồi, Chúc Mông, Diệu Đình, Thạch Tranh... Bọn họ đều còn ở bên ngoài, họ không muốn một mình rời đi, muốn đưa càng nhiều người rút về Nội Thành. Mấy người chúng ta thực sự đã kiệt sức, người bị thương thì bị thương, ma năng cạn kiệt thì cạn kiệt, còn phải đưa ra quyết sách.” Tổng Huấn Luyện Viên Phi Giác nói.
“Chỉ mong hắn có thể làm được đi...” Người bí ẩn tóc xám trắng bỗng nhiên mở miệng nói một câu.
“Ngươi chỉ người là Phương Cốc?”
Người bí ẩn lắc đầu, nhưng không hề trả lời.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT