"Nơi này chỉ còn vài kẻ lang thang ở lại. Mà những kẻ ấy vốn chưa bao giờ được đưa vào hồ sơ thống kê dân số của cảnh sát. Con Độc Nhãn Ma Lang này rất giảo hoạt, nó ẩn mình trong công trường, sau đó bắt những kẻ lang thang không ai chú ý đến này làm thức ăn. Nếu không bị chúng ta phát hiện, không biết bao nhiêu sinh mạng nữa sẽ biến thành bữa tối cho nó," Mạc Phàm hừ lạnh nói.
Chu Mẫn sợ hãi đến nỗi không còn sức để nói chuyện. Lúc đầu, nàng tò mò đến đây để xem nguyên nhân, nào ngờ lại gặp phải yêu ma ăn thịt người. Dù dân số Bắc Thành gần một trăm vạn, mỗi ngày đều có người chết, nhưng không phải chết theo cách bị yêu ma ẩn nấp, mai phục để ăn thịt. Thật sự quá đáng sợ!
"Chu Mẫn, ngươi xem con Độc Nhãn Ma Lang này có giống với miêu tả của thầy giáo không?" Mạc Phàm nhìn yêu ma đang ăn thịt kia rồi hỏi.
Lúc này, Chu Mẫn còn đâu tâm trí để ý chuyện đó. Trong đầu nàng chỉ có một suy nghĩ duy nhất: làm sao chạy thoát khỏi đây thật nhanh mà không bị phát hiện, sau đó lập tức báo tin này cho Liên minh Thợ Săn.
"Hình thể của nó so với miêu tả của thầy giáo thì lớn hơn gấp đôi. Nó không phải là một con Độc Nhãn Ma Lang bình thường," Mạc Phàm tiếp tục nói.
Chu Mẫn sắp phát điên đến nơi. Tại sao chúng ta không mau nghĩ cách chạy trốn mà còn đứng đây nói chuyện vớ vẩn? Lá gan của Mạc Phàm hắn tại sao lại lớn đến vậy?
Rất nhanh, Mạc Phàm nhận ra cô nữ sinh Chu Mẫn này bình thường ở trường rất kiêu ngạo, nhưng trong tình huống này thì sự kiêu ngạo ấy một chút cũng không thể hiện ra.
"Ngươi chạy trốn trước đi. Sau đó dùng tín hiệu hồng ngoại báo cho Đội săn yêu thành thị. Tiện thể cũng nên báo cho cảnh sát, để họ sơ tán cư dân và những kẻ lang thang còn sống ở đây," Mạc Phàm nói với Chu Mẫn.
"Vậy còn ngươi thì sao?" Chu Mẫn hỏi lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play