"Tuy rằng ta không dám khẳng định, nhưng ta cảm thấy ngoài người của Hắc Giáo Đình ra, còn có những người khác đang nhìn chằm chằm Hoa Thôn. Chính vì sự tồn tại của người này, bọn chúng mới không cấp tiến ra tay với ta, bằng không ta hẳn đã chết rồi." Trương Tiểu Hầu nói thật.
Mạc Phàm sửng sốt một chút, ánh mắt lập tức hướng Liễu Như nhìn tới.
Liễu Như khẽ gật đầu nói: "Hẳn là kẻ đã đưa vết máu cho ta."
"Vậy ngươi giả bộ mất trí nhớ là chính xác, người của Hắc Giáo Đình nếu muốn giết ngươi diệt khẩu, liền nhất định phải phái ra Áo Lam Chấp Sự. Nhưng kế hoạch nước mưa sắp tới, Áo Lam Chấp Sự của bọn chúng nhất định tiềm tàng càng sâu, chắc chắn sẽ không manh động..." Mạc Phàm gật gật đầu.
Tuy nhiên, Mạc Phàm vẫn lau một vệt mồ hôi cho Trương Tiểu Hầu.
Mạc Phàm cũng suy đoán Trương Tiểu Hầu có thể là cố ý quên, nhưng tuyệt đối không ngờ hắn lại bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm!
"Vậy ngươi rốt cuộc đã nhìn thấy gì?" Tô Tiểu Lạc cũng không nhịn được hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT