"Phạm Mặc, phản ứng của ngươi thật mau lẹ. Tốc độ xuất chiêu cũng khiến chúng ta kinh ngạc. Mới đầu, chúng ta còn ngỡ ngươi là kẻ mới tốt nghiệp, lần đầu thấy yêu ma liền sợ hãi đến chân tay mềm nhũn!"
Lê Văn Kiệt bước tới vỗ vai Mạc Phàm mấy cái.
"Đúng vậy! Đúng vậy! Chúng ta còn tưởng phải dắt díu ngươi hơn nửa năm, may ra ngươi mới có ích. Ai ngờ tố chất của ngươi lại tốt đến vậy. Ngươi còn cứu Quách Thải Đường. Có lẽ nàng phải lấy thân báo đáp mới bày tỏ hết lòng cảm ơn đối với ngươi được."
Phì Thạch cười ha hả nói.
Khi Mạc Phàm đăng ký chức vụ này, hắn không hề có hồ sơ lý lịch hay kinh nghiệm. Trên thực tế, tiểu đội Liệp Yêu của bọn họ hưởng ứng lệnh kêu gọi, yêu cầu là phải diệt được mười con yêu ma trong cuốn bách khoa toàn thư về yêu quái. Nếu Mạc Phàm là một hệ khác, một đội ngũ tinh nhuệ như bọn họ chắc chắn sẽ không chấp nhận hắn. Hỏa hệ bọn họ cũng không tuyển. Dù sao thì tiểu đội Liệp Yêu của bọn họ thường đối phó với yêu ma trong thành thị. Những thợ săn khác khi đánh không lại yêu ma có lẽ hơn nửa là bỏ mạng, nhưng tiểu đội của họ thì không. Họ phải giết bằng được yêu ma, vì nếu không diệt trừ nó, nó có thể chạy vào thành thị, gây hại cho những người dân không có chút năng lực chống cự nào.
Chính vì lẽ đó, nhiệm vụ của tiểu đội Liệp Yêu thành thị càng thêm nặng nề. Đội viên tất nhiên phải là những tinh anh nhất trong giới Ma Pháp Sư thợ săn.
Bọn họ nghĩ tới năng lực cường đại cùng số lượng ít ỏi của Lôi pháp sư, nên tiểu đội mới nguyện ý hao phí nửa năm để bồi dưỡng người mới. Mà Mạc Phàm trong mắt bọn họ tuyệt đối là tay mơ tệ nhất trong số các tay mơ. Khi đối mặt với yêu ma, Mạc Phàm hắn còn chưa chắc đã thi triển được kỹ năng.
Ai có thể ngờ rằng, kỹ năng Lôi Ấn mà hắn hoàn thành, tốc độ và sự thành thạo khi khống chế Tinh Quỹ cũng đủ làm tiểu đội bọn họ lác mắt!
Nhất là Quách Thải Đường, Mạc Phàm vừa mới vào đã bị nàng mắng cho một trận. Ai ngờ, thời khắc then chốt, Mạc Phàm lại ra tay cứu nàng. Tâm tình của nàng trong phút chốc liền phức tạp tột độ.
"Tốt lắm, Lê Văn Kiệt, Phì Thạch, hai người đi kiểm tra lại phòng ăn xem còn con yêu ma nào nữa không... Chuyện còn lại có thể giao cho cảnh sát xử lý được rồi, chỉ mong cô bé kia còn sống."
Từ Đại Hoang nói.
"Được thôi!"
Tìm kiếm và cứu người cần số lượng lớn. Tiểu đội Liệp Yêu của bọn họ chủ yếu có nhiệm vụ quét sạch tai họa ngầm. Giao trả nhiệm vụ tìm kiếm Lâm Vân Nhi cho cảnh sát thì hai người Phì Thạch và Lê Văn Kiệt là đủ.
Chẳng qua, đã qua một tuần, tỷ lệ sống sót của cô bé này rất nhỏ.
"Ong ~~~~~~~~"
Mạc Phàm định rời đi, bỗng nhiên Tiểu Cá Trạch Trụy phát ra âm thanh.
"Có tàn phách?"
Mạc Phàm liền vui sướng, vội vàng đi tới bên cạnh thi thể con Cự Nhãn Tinh Chuột.
Trên người con Cự Nhãn Tinh Chuột xuất hiện một tia sáng màu xanh lam u tối, giống như đom đóm.
Nó từ từ bay về phía Tiểu Cá Trạch Trụy trên cổ Mạc Phàm, như thể bị thứ gì đó dẫn dắt.
Những người khác đều đang bận việc nên không chú ý tới chuyện bên này của Mạc Phàm. Mạc Phàm cũng thuận lợi hút được tàn phách của con Cự Nhãn Tinh Chuột vào trong Tiểu Cá Trạch Trụy của mình.
Tiểu Cá Trạch Trụy có năng lực tự động thu thập tàn phách. Lần trước diệt U Lang Thú cũng giống như vậy, đều thu lấy tàn phách của con U Lang Thú.
Đáng tiếc, muốn Tiểu Cá Trạch Trụy chân chính phát triển được thì cần phải có tinh phách tinh thuần hơn rất nhiều lần so với mấy cái tàn phách này. Mà hắn cũng không biết khi thu thập những tàn phách này thì liệu chúng có hiệu quả gì nữa không. Có lẽ khi trở về, hắn nên nghiên cứu thêm một chút.
Khác với Hiệp Hội Ma Pháp, Liên Minh Thợ Săn cũng có bán tàn phách. Chỉ cần có mười nghìn đồng là có thể mua được. Nếu như muốn mua tàn phách đầy đủ để Tiểu Cá Trạch Trụy trưởng thành thì... hắn có cần thiết đem tiền kiếm được từ việc săn yêu để đi mua những tàn phách này hay không? Việc cấp bách bây giờ là cố gắng để Tiểu Cá Trạch Trụy trưởng thành tới Linh Cấp, thì như vậy hắn có 100% nắm chắc trong vòng một năm đem Hỏa Tư tăng lên tới cấp ba.
"A? Hình như mấy hạt Lôi hệ có chút biến hóa thì phải, chẳng lẽ là..."
Bỗng nhiên, Mạc Phàm nhận thấy những hạt trong Tinh Trần Lôi hệ của mình đang sáng lên.
Sự biến hóa này không khác gì lần trước Hỏa hệ biến hóa. Mà lần biến hóa trước đó cũng làm cho Hỏa tử của Mạc Phàm hắn từ Hỏa Tư – Bỏng Cháy biến thành Hỏa Tư – Phần Cốt!
Nói cách khác, Lôi Ấn của hắn cũng muốn tăng lên một cấp nữa rồi!
Mọi lần hắn vẫn Minh Tu, nhưng những hạt Lôi hệ này một chút động tĩnh cũng không có. Không ngờ hôm nay, hắn phản ứng và thi triển Lôi Ấn một cách thần tốc lại khiến cho những hạt này biến đổi. Cũng không biết sau khi trải qua lần chiến đấu này, những hạt Lôi Ấn này có còn muốn tăng trưởng lên thêm nữa không? Hay là nhờ vào việc vừa mới thu thập tàn phách kia mới dẫn tới Lôi Ấn tăng lên?
Hỏa Tư đã đạt tới Phần Cốt, cũng không biết khi Lôi Ấn bá đạo như thế kia tăng tới cấp bậc thứ hai thì có hiệu quả như thế nào? Quả thực quá mong chờ!
Chuyện vui ngoài ý muốn chính là, dù đây là lần đầu tiên hắn hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng hắn lại có thể có thêm một khoản tiền nhỏ.
Nhà trường tiêu tốn tổng cộng hai trăm nghìn để thuê tiểu đội Liệp Yêu thành thị của bọn họ tới giải quyết chuyện này. Mạc Phàm được nhận 10% thù lao trong đó. Dù sao thì hắn cũng là thành viên mới gia nhập. Bình thường, những người vừa mới vào đội chỉ có tiền lương thực tập mà thôi. Tiền người khác thuê chẳng qua chỉ là tượng trưng. Nhưng suy nghĩ tới việc Mạc Phàm là Lôi pháp sư đặc thù, hơn nữa với biểu hiện xuất sắc hôm nay của hắn, tiểu đội đã chính thức coi Mạc Phàm là một thành viên chính thức rồi.
10% thì hắn cũng đã có hai mươi nghìn. Nó ngang bằng với nửa năm thu nhập lái xe của cha hắn rồi!
Số tiền kia Mạc Phàm hắn không tiêu pha, mà cố gắng tích góp lại, để chuẩn bị cho những tình huống phát sinh sau này.
Nhưng mà, dù sao thì đây cũng là món tiền đầu tiên mà Mạc Phàm hắn kiếm được. Tuy nguy hiểm một chút nhưng nói về thù lao thì nằm ngoài dự liệu của hắn. Nếu như so sánh với những tiểu đội săn giết yêu ma ở bên ngoài, thì tốc độ này đã nhanh hơn rất nhiều rồi. Chẳng trách nhiều người muốn vào tiểu đội Liệp Yêu thành thị này đến vậy.
Trang Viên Mục Thị
Một hồ bơi tư nhân xanh thẳm, sóng nước gợn nhẹ. Mục Hạ đeo kính bơi đang từ trong hồ bơi bước lên bờ. Cả thân hình ướt át liền nằm lên chiếc ghế dưới tán ô che nắng. Hắn lướt mắt qua một nữ huấn luyện viên dạy bơi lội bên cạnh, ánh mắt hắn phóng thẳng vào khe ngực cao vút của vị nữ huấn luyện viên kia.
"Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~"
Mục Hạ định nói chuyện, lại phát hiện trong hồ nước từ từ kết lên một tầng hơi lạnh. Mặt hồ nước rất nhanh đóng băng lại.
"Đừng... Ta còn bơi thêm nữa."
Mục Hạ đau đầu. Lời nói còn chưa dứt thì cái hồ nước đã đóng băng hết cả, không khác gì mùa đông. Điều này làm cho Mục Hạ hắn dở khóc dở cười.
"Hạ thúc, phụ thân ta cho gọi người sang."
Một âm thanh từ một nam tử cao gầy phát ra.
"Vũ Ngang à! Băng hệ của ngươi càng ngày càng mạnh thêm rồi. Ngươi tu luyện như thế nào vậy?"
Mục Hạ ôn hòa nói.
"Tiến triển có chút chậm."
Người thanh niên Vũ Ngang chậm rãi nói.
"Thế này mà ngươi còn nói là chậm..."
Mục Hạ cười khổ nói:
"Hiện tại những người khác bất quá cũng chỉ là Băng Mạn cấp một. Ngươi đã nắm giữ Băng Mạn cấp hai Băng Mạn – Ngưng Kết. Với tốc độ tu luyện của ngươi, không cần tới hai năm là có thể nắm giữ được Băng Mạn cấp ba, Băng Mạn – Bao Trùm. Đây chính là kỹ năng làm cho hàn băng lan tràn trong một diện tích lớn. Đừng nói là một học sinh nắm giữ Hỏa hệ nho nhỏ. Mà một mình ngươi có thể đóng băng một mảng lớn rồi!"
"Hai năm? Thời gian như vậy vẫn quá lâu."
Vũ Ngang lẩm bẩm tự nói.
"Ngươi luôn đối với việc tu hành của mình không hài lòng. Trên thực tế, nếu như so sánh với đám người cùng lứa tuổi với ngươi thì ngươi đã vô cùng xuất sắc rồi. Quả thật so sánh với Mục Ninh Tuyết nha đầu kia thì còn một chút chênh lệch, nhưng Mục Ninh Tuyết thì quá đặc biệt rồi. Ngươi nên biết phụ thân Mục Trác Vân của ngươi luôn canh cánh trong lòng đối với cái tên tiểu tử kia. Một năm sau, ngươi cứ hợp tình hợp lý đem tiểu tử kia giải quyết xong thì chắc chắn hắn sẽ cho ngươi một phần đại lễ rồi."
Mục Hạ cười ha ha nói.
"Ta căn bản không đem cái tên tôm tép kia để vào trong mắt."
Vũ Ngang nói.