Phi Giác căn bản không để ý tới sự lấy lòng của Tương Lê, ngược lại hắn đi tới trước mặt Mạc Phàm, nói:
“Ta là người mà cậu đã gọi điện báo cáo về chuyện người đã chết kia. Trương Tiểu Hầu là đệ tử của ta.”
Trong mắt Phi Giác hiện ra một tia tươi cười, nói. Hiển nhiên tin tức Mạc Phàm đưa cho hắn, hắn đã nhận được.
“Hả! A! Xin lỗi! Tôi không có nhận ra giọng nói của ông.”
Mạc Phàm lúng túng cười trừ, nói xin lỗi.
Lúc trước, Mạc Phàm có dùng điện thoại liên lạc với người này. Có điều, có chút ngoài ý muốn là người này nhìn qua còn rất trẻ, mặc dù giọng nói của hắn có phần tang thương. Hắn cùng lắm là ngoài 30 chứ mấy. Thế nhưng hắn lại đảm nhận vị trí tổng huấn luyện viên quân đội ma pháp Cố Đô. Chắc chắn cái người có tên là Phi Giác này là một người khó lường.
“Không sao! Không sao! Thật ra ta rất là bội phục cậu. Chỉ cần nơi nào đó xuất hiện Sát Uyên là y như rằng một năm sau đó, không có ai dám xuất hiện ở nơi đó nữa. Thế nhưng cậu lại dám đi vào nơi đó. Hơn nữa lại còn đem học trò của ta trở về….”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT