"Mấy cái thi độc dính trên người này sau khi rửa qua sẽ không việc gì nữa. Bất quá vị đồng đội này của các người nếu không được pháp sư hệ Chữa trị chữa thương thì cái chân đừng mong lành lặn lại." Ông lão gác đêm ngồi trên đống gỗ, vừa hút thuốc vừa nói.
Vương Đồng lấy một chiếc bật lửa tự động ra đưa cho ông lão. Đây là chiếc bật lửa mới nhất hiện nay. Thế nhưng ông lão lại liên tục lắc đầu, không nhận. Cái thôn này không phải là thôn sống khép kín hay lạc hậu về khoa học kỹ thuật. Bất quá họ phải sống như vậy, phải sống theo phương thức này mới có thể giữ được sự yên tĩnh.
Ông lão gác đêm nói rằng thôn không còn nhà gỗ bỏ trống nào nữa. Cho nên, mọi người chỉ có thể ở tạm trong ngôi nhà cỏ này một đêm.
Tất cả mọi người ở đây đều là quân nhân. Cho nên, mấy chuyện gian khổ, họ cũng đã vượt qua hết rồi. Nói thật, nơi này không có vong linh, có một gian nhà cỏ như thế này để ngủ qua đêm đã quá sung sướng rồi.
"Nếu như các người còn chuyện gì muốn nói, vậy để sáng mai nói sau. Còn nữa, các người ngàn vạn lần đừng có chạy lung tung, nhất là chạy ra ngoài thôn. Ta bây giờ tới chỗ trưởng thôn thông báo một tiếng, báo cho trưởng thôn biết các người mới vào làng..." Ông lão gác đêm dặn dò một câu, sau đó im lặng rời đi.
Mọi người cũng mệt liền ngả lưng lên đống cỏ có mấy phần ẩm ướt trong nhà. Sau đó, vội vàng cầm áo đắp lên người đi ngủ, không ai nói chuyện với nhau nữa.
Ở đây hầu hết mọi người đều từng trải qua sinh tử, thấy nhiều máu tươi. Cho nên, dù tối nay trải qua nguy hiểm, nhưng nó cũng không ảnh hưởng tới giấc ngủ của mọi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play