“Alo, Phàm ca….”
“Đại ca hỏi lão đại Trảm Không ấy. Em cũng không biết như đại ca. Anh không hỏi tí nữa em còn quên. Cũng lâu rồi không được nghe lão đại dạy bảo!”
“Em đang còn đi làm nhiệm vụ, tạm thời cũng không liên lạc với lão đại. Nhưng em nghe nói, sau khi lão đại mang đầu Dực Thương Lang về Bắc Thành liền không thấy bóng dáng đâu nữa.”
“Vâng. Nếu như có tin tức gì về lão đại Trảm Không, em sẽ lập tức nói cho anh biết. Bất quá lần này em phải thi hành một cái nhiệm vụ, có lẽ cũng phải mất một thời gian khá lâu, cũng không biết khi nào mới được quay trở lại quân khu.”
“Tiểu Viêm Cơ sao rồi??”
“Làm sao em có thể sẽ gặp chuyện chẳng lành được chứ. Toàn bộ đội ngũ của em và em, toàn là những người có khả năng chạy trốn. Nếu như đánh không lại, ha ha ha, thế thì chạy ngay thôi!! Chúng em đều là quân nhân, chạy trốn như thế này cũng không thể nói là đào ngũ được. Bởi vì chỉ có giữ được tính mạng thì mới có thể quay trở về báo cáo lại cho mọi người biết được tình huống vừa mới xảy ra lúc trước. Những người khác có thể chết. Nhưng riêng em chắc chắn không có chuyện gì.”
Trương Tiểu Hầu vừa tiến về phía trước, vừa dùng máy trợ thính nói chuyện với Mạc Phàm qua điện thoại. Lúc này hắn cũng chưa tới khu vực Mặn Trì, cho nên cũng không cần phải quá đề cao cảnh giác làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT