Trong lúc đó, ở một khu rừng rậm gần cứ điểm phía Tây, Vương Tiểu Quân đang cùng Linh Linh đi vào sâu bên trong một vùng cây cối rậm rạp.
“Ngươi xác định nó thật sự không có làm phản sao?” Linh Linh nghiêng đầu chăm chú hỏi.
“Ta cũng không chắc chắn lắm, nhưng quả thực là buổi tối ngày hôm đó nó có đáp lại ta. Bây giờ ta có thể thử thông qua cây sáo nhỏ để hô hoán nó xem sao.” Vương Tiểu Quân nói xong liền lấy ra một cái cây sáo nho nhỏ.
Đem cây sáo chậm rãi đặt lên miệng, Vương Tiểu Quân bắt đầu nặng nề thổi vào nó, tiếng sáo phát ra nghe như tiếng kèn lá mà trẻ con vẫn thường hay chơi đùa vậy.
Thanh âm mặc dù có chút sắc nhọn nhưng cũng lại đặc biệt êm tai, hơn nữa còn có thể theo khu rừng rậm này lan truyền đi xa thật xa.
Tiếng sáo được kéo ra thật dài, quanh quẩn khắp nơi trong vùng rừng này. Tuy nhiên khi Linh Linh ngẩng đầu lên nhìn quanh bốn phía thì vẫn không nhìn thấy có bất kỳ dấu hiệu của đầu chim ưng xám kia.
Vương Tiểu Quân sau đó vẫn tiếp tục thổi một hồi lâu thật lâu nhưng đáp lại hắn chỉ có những tiếng côn trùng kêu lên inh ỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT