Họ tiếp tục đi về phía trước. Phía trước liền xuất hiện bậc thang.
Bậc thang này nhìn qua vô cùng đáng sợ. Đó là bởi vì nó chỉ có những mặt bậc cầu thang được treo lơ lửng giữa bầu trời mờ mờ phía trước. Cao hơn một chút ở chính diện phía trước là một cái sân thượng hình tam giác được treo lơ lửng giữa bầu trời.
“Tôi chỉ có thể đưa cậu tới đây được thôi. Chuyện còn lại là phần của cậu rồi. Cậu cứ đi theo bậc thang này mà tiến lên phía trước.” Học trưởng thân mật nói.
“Được. Cảm ơn.”
Sau khi chờ vị học trưởng thủ hộ rời đi, Mạc Phàm mới dè dặt, nhẹ nhàng bước lên bậc thang treo lơ lửng trên bầu trời kia. Hắn bước nhẹ vì sợ mình một khi dẫm lên không chừng sẽ bị ngã.
Cảm giác giống như chơi trò Super Mario trước kia vậy. Hay có nghĩa rằng hắn dẫm lên bậc thang này thì ngay lập tức phải nhảy lên bậc thang kế tiếp. Nếu không những bậc thang này liền lập tức rơi xuống phía dưới….
Sự thật thì những bậc thang này vô cùng kiên cố. Mạc Phàm cũng không biết những bậc thang này là do lực lượng nào chống đỡ. Nhưng những bậc thang này lại có thể cao ngạo lơ lửng giữa không trung được. Cho dù có dùng sức đạp nó xuống thì nó vẫn không có nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT