Rời khỏi thư viện, tâm trạng của Mạc Phàm lúc này rất tốt. Mặc dù mục tiêu của hắn vẫn còn xa vời, nhưng dù sao đi nữa, hắn đã nhận được rất nhiều lợi ích.
Có lẽ những thứ này nếu tính ra giá trị một cách rõ ràng thì giá trị của nó chắc cũng không thể nào cao tới như vậy được. Nhưng yêu cầu của Mạc Phàm cũng không phải là tiền, thứ đồ vật vô tri này.
Họ cho hắn mấy ngàn vạn nhưng khoảng cách tới một ngón tay kia vẫn là một con số vô cùng lớn. Mà cái cơ hội có thể cướp đoạt tài nguyên của tất cả các hệ cũng không thể nào rơi đầy đường tới như vậy được.
Tiêu viện trưởng hiểu Mạc Phàm cần gì. Hắn đã đem những thứ tài nguyên vô nghĩa kia biến thành tài nguyên trợ giúp cho Mạc Phàm mạnh mẽ hơn.
Một khi hắn đã mạnh mẽ hơn rồi, thì lo gì chuyện thiếu tiền. Tới lúc đó tiền lại chui vào người hắn ào ào không dứt cũng nên. Không phải lão viện trưởng kia nói thế này sao: “Một khi mình đạt tới cao cấp, thì tư chất nguyên để mình sử dụng cái thì tới ngàn vạn, cái thì tới cả hàng triệu. Tới lúc đó muốn đạt đủ một đầu ngón tay có lẽ không còn là chuyện xa vời, không thể với tới nữa rồi!”
“Hiện giờ Hỏa của mình đã là Hồng Viêm rồi. Thứ này giá trên thị trường vượt qua 2000 vạn. Mà trường học cho mình 200 vạn học bổng hình như còn chưa đủ để mua nổi một góc của Linh Phẩm Linh Chủng Lôi hệ. Nghe nói giá tiền của Linh Chủng Lôi hệ còn cao hơn nữa… Số tiền này có lẽ dùng để cải thiện cuộc sống hiện giờ thì tốt hơn.” Mạc Phàm lẩm bẩm nói.
Muốn kiếm tiền thì không thể ngồi yên như thế này được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play