"Đại nghị trưởng nói chí phải! Mạc Phàm, ngươi nghe đây, cảm thấy hổ thẹn vì những lời vừa rồi đi, lại còn nói chạy quốc gia khác..." Tổ Cát Minh rất biết nắm bắt thời cơ, mượn cơ hội này hạ thấp Mạc Phàm.
Có những lời nói ngày thường chẳng gây ảnh hưởng, nhưng khi thốt ra trước mặt người quan trọng, ấy lại là có chủ ý.
"Ta phát hiện ra tính cách của ta so với trước kia càng ngày càng hiền lành, vậy mà có thể dễ dàng tha thứ cho tên ngu ngốc nhà ngươi tận một năm." Mạc Phàm cũng chẳng khách khí, mắng Tổ Cát Minh chẳng khác gì mắng một kẻ không biết gì.
"Ngươi vừa nói ai là tên ngu ngốc?" Tổ Cát Minh lập tức nổi giận: "Đừng tưởng rằng may mắn mạnh hơn chúng ta thì có thể không coi ai ra gì. Ta tuy yếu nhưng tốt xấu cũng không phải loại bán nước, chứ đừng nói tới liếm mặt xin xỏ!"
"Phế vật thì nên tự giác một chút." Mạc Phàm lạnh lùng đáp.
Tổ Cát Minh lại một lần nữa bị mắng là phế vật, xấu hổ vô cùng. Dù gì cũng đang đứng trước mặt đại nghị trưởng, nếu mình sợ tên chó hoang điên dại Mạc Phàm này, sao có thể nhìn mặt người trong tộc được?
Đương nhiên Tổ Cát Minh vẫn còn chút đầu óc, cũng sẽ không cương trực cùng Mạc Phàm, mà có cương thì cũng phải để Đại nghị trưởng Thiệu Trịnh hiểu: "Ngươi là nhất rồi, có giỏi thì dẫn đội ngũ đứng vào top 3 đi. À mà chưa nói đến top 3, ngươi xử được tứ đại cường quốc thì Tổ Cát Minh ta tâm phục khẩu phục!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play