"Nơi ma quái này cũng dọa người ta quá đi." Mạc Phàm tốt xấu gì cũng là người đã đi qua nhiều nơi, ở dưới nơi này cảm nhận được sự lo lắng bất an, quả nhiên hồ cốc độc khí này có sự độc nhất của nó.
Sắc mặt của Mục Ninh Tuyết và Irene có hơi khó coi, thở gấp. Một mặt là giống như lời Mạc Phàm đã nói, nơi này quá đáng sợ, xung quanh toàn là vách núi đen tối, khi thì hẹp như vết nứt, khi thì gồ ghề như thung lũng, khi thì mặt đất lại chìm xuống.
Đáng sợ nhất là bên trên đỉnh đầu thì bao phủ khí độc. Theo như Tony miêu tả, nếu như không mở lỗ hổng thì những pháp sư cao cấp cũng không thể sống được mấy giây, vì lẽ đó có thể nói tầng khí độc này là một phần bảo vệ tự nhiên của bồn địa đen này. Có trời mới biết được có những sinh vật đáng sợ nào sinh sôi nảy nở ở nơi khủng khiếp như thế này.
Đến chỗ này Mạc Phàm hơi bất an, nghĩ trong đầu có phải liên minh thợ săn có ý muốn giết người khi đặt báu vật ở đây không. Đồng tử ưng không có đất dụng võ ở nơi này, có chuyện gì xảy ra thì quyển trục không gian có sử dụng được để trốn thoát hay không mới là một vấn đề.
Cũng may hệ phụ tu của Irene là Quang hệ, ở bên dưới nơi khí độc u ám này mà không có ánh sáng chiếu rọi thì Mạc Phàm cũng không có dũng khí mà tiến lên.
"Tony, bây giờ đi hướng nào?" Mạc Phàm nhìn về phía trước với ánh sáng mà Irene chiếu rọi.
"Ta nghe họ nói có một nơi Thất Mãng Long Đàm, không phải ngọn núi rất cao mà vừa nãy chúng ta đứng đó quan sát xuống hồ cốc sao, có bảy dòng suối dài chảy xuống tạo thành một cái hồ, xa xa nhìn như bảy con mãng long vây quanh một cái vũng nước. Ta đoán là nơi đó họ gọi là Thất Mãng Long Đàm, vì lẽ đó ta vẽ một bản đồ của nơi này trong đầu. Thế nên các cậu đi theo ta thì tuyệt đối không có sai, đến đây, chúng ta nhất định sẽ là những học viên xuất chúng đoạt được báu vật." Tony nói chắc nịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT