Hội Pháp Sư Cao Cấp của người Trung Quốc ở Venice.
Giang Dục vẫn chưa rõ tại sao sư phụ của mình lại coi trọng hồn thú đó như vậy, vậy mà lại có một Phó Trưởng Lão của Thần Điện Tự Do đến tranh giành, thế là không nhịn được mà hỏi: "Sư phụ à, cái hồn thú mà người cho Mạc Phàm rốt cuộc là cái gì? Có phải nó rất lợi hại phải không?"
"Nói thật, đến cửa hàng ma pháp ở Venice thấy được thứ này thì ta cũng bất ngờ. Bản thân hồn thú kia không có gì đặc biệt, người tinh mắt cũng sẽ không cầm 300 triệu để mua nó đâu, nhiều lắm là 200 triệu." Bàng Lai uống thử một ngụm cafe Italy, vừa uống đã phun ra khỏi miệng.
"Sư phụ, hay là người uống trà đi ạ," Giang Dục lập tức đi pha trà, cũng châm biếm Bàng Lai một câu: "Vậy sao người lại tốn 300 để mua, chẳng lẽ vì tức giận lão bà già kia?"
"Ta bực với bà già đó?" Lông mày Bàng Lai nâng lên, hừ lạnh nói: "Ta nói cho con biết, nếu không phải mua vì cái thú hồn thú kia cho Mạc Phàm để cậu ta ra sức vì quốc gia thì ta cũng sẽ mua, chờ chờ con tốt nghiệp thì lấy đó làm phần quà khen thưởng. Đáng tiếc thứ nguyên triệu hoán thú của con là Thổ hệ (Tướng Quân Nham Thạch cho ai quên), một cái là yêu linh (Dạ La Sát), có cầm cái hồn thú đó cũng vô tác dụng."
"Nó tốt như vậy sao, nhưng người đã nói nó là một thú cấp thống lĩnh bình thường," Giang Dục hỏi.
"Đó là trong mắt của các chuyên gia bình thường khác, còn sư phụ của con có kiến thức uyên bác. Những người có kiến thức thì lại khác, nếu không phải ta từng đến Cực Nam Băng Cực thì ta cũng đã để nó vào tay người khác rồi," Bàng Lai uống một ngụm trà súc miệng, làm mùi vị cafe biến mất. Uống thứ nào thì uống, vẫn là trà của Trung Quốc dễ uống, những thứ đồ uống khác như bùn nhão.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT