Hôm sau, Thời Duật vẫn đến trường như bình thường. Ban đầu anh định xin nghỉ, nhưng nghĩ lại thì sợ trong lòng Hạ Thập sẽ thấy mình là người không đáng tin, nên cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đi học.
Trước khi đi, anh nhờ Dư Không Không đưa Hạ Thập ra ngoài dạo phố, còn mình thì lái xe đến trường.
“Chị... Khụ...” Dư Không Không lúng túng ho khan một tiếng, nuốt luôn nửa câu định nói dở.
“Cứ gọi tôi là Hạ Thập là được rồi.” Hạ Thập mỉm cười nhẹ nhàng, như thể chẳng nghe thấy gì cả.
“Vậy em gọi chị là Tiểu Thập nhé, gọi thẳng tên thế này nghe xa lạ quá.” Dư Không Không như lấy hết can đảm, tiện tay kéo lấy tay Hạ Thập, cười nói: “Chị gọi em là Không Không là được rồi.”
Cuối cùng, Dư Không Không đưa Hạ Thập dạo một vòng trên các con phố và quảng trường ở Paris. Mùa này khách du lịch không quá đông, khung cảnh xung quanh vẫn khá dễ chịu và có nhiều điều thú vị để ngắm nhìn.
Khu vực trước công ty cũ của Hạ Thập toàn là những tòa nhà hiện đại. Dù sao nơi đó cũng là trung tâm phát triển công nghệ cao, hầu như không có kiến trúc mang phong cách cổ điển hay lãng mạn như chỗ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play