“Còn dám nhắc đến mẹ tao nữa, tao sẽ đánh cho mày kêu cha gọi mẹ.” Ôn Uyển Uyển vừa nói vừa giơ nắm đấm về phía mặt Ôn Dương Dương, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Ở kiếp trước, cô cũng từng là bảo bối của cha mẹ, từ năm 7 tuổi, khi cha mẹ hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ, cô không còn cha mẹ nữa.
Nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Ôn Uyển Uyển, như thể chỉ cần nói thêm một câu nữa, nắm đấm kia sẽ giáng xuống, Ôn Dương Dương sợ đến mức không dám hé răng.
Mọi người xung quanh lúc này tận tai nghe thấy Ôn Dương Dương mắng Ôn Uyển Uyển, càng tin tưởng những gì Ôn Uyển Uyển nói lúc trước.
“Diêu Tuyết Mai, bà nhìn con gái bà dạy dỗ đi, đây chính là cái bà gọi là đối xử với Uyển Uyển còn tốt hơn con ruột sao? Dám làm vậy ngay trước mặt bao nhiêu người, lúc không có ai còn không biết hành hạ Uyển Uyển thế nào nữa, tôi nhất định phải bắt bà lại!”
Thẩm Kiến Dân chỉ hận mình là đàn ông lại là trưởng làng nên không thể đánh phụ nữ, nếu không nhất định phải đánh cho bà ta không còn nhận ra bố mẹ mình nữa.
“Trưởng làng, tôi sai rồi! Tất cả đều là lỗi của tôi, ông đừng báo công an. Uyển Uyển, Uyển Uyển, mẹ đưa, mẹ đưa hết tiền cho con.” Diêu Tuyết Mai vừa nói vừa đứng dậy đi vào nhà lấy hết tiền đưa cho Ôn Uyển Uyển.
Ôn Uyển Uyển nhìn xấp tiền trong tay, trừ đi số tiền sính lễ của nhà Cố gia được buộc cẩn thận bằng sợi dây nhỏ, còn lại là những đồng lẻ, chắc là tiền của nhà họ Ôn rồi.
Tiền đã cầm trong tay, Ôn Uyển Uyển cũng không dèn ép nữa, dù sao cô còn có việc cần điều tra, không thể dồn họ vào đường cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT