Ôn Uyển Uyển vừa nói vừa nắm lấy tay Cố Nghĩa ở dưới gầm bàn, còn gãi nhẹ vào lòng bàn tay anh, ý bảo rằng cô không chê bai anh bây giờ như vậy, đồng thời cũng muốn anh kiềm chế lại.
Lúc này trong lòng Cố Nghĩa đang như có bầy nai con chạy loạn xạ, làm gì còn tâm trí để ý đến chuyện khác, cảm giác ngứa ngáy ở lòng bàn tay truyền thẳng đến tim anh.
Cái gì? Sau này phải trông cậy vào nhà mình sao? Không được! Tuyệt đối không thể được!
Hạ Ninh Tĩnh còn chưa kịp lên tiếng, Cố lão đại đã nhanh nhảu: "Em dâu cứ yên tâm, anh cả và chị dâu sẽ hỗ trợ hai em.”
"Đúng đúng đúng, sau này em dâu cần gì cứ nói với chị.”
Chị dâu cả nhà họ Cố cũng hiểu chuyện, Cố Đại là anh cả, có trách nhiệm gánh vác gia đình. Nhưng nhà họ còn hai đứa con, làm sao Ôn Uyển Uyển có thể để họ giúp đỡ, nói vậy chẳng qua là cho Hạ Ninh Tĩnh nghe.
"Chị dâu nói gì vậy, từ xưa đến nay chẳng phải luôn là anh chị trong nhà giúp đỡ em nhỏ sao? Sao đến lượt nhà mình lại đảo ngược thế này. Tuy anh hai bây giờ thành ra thế này, nhưng tiền bồi thường của quân đội cũng không ít, làm sao đến lượt chúng tôi chăm sóc được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play