Ôn Uyển Uyển nhìn dòng sông trong vắt, rất muốn cởi giày xuống sông, nhất định sẽ mát mẻ dễ chịu, nhưng vì có Cố Nghĩa luôn nhìn nên đành thôi.
Ánh mắt cô đảo qua đảo lại, đột nhiên phát hiện ra điều gì đó, liền chạy về hướng đó.
Sao cô lại nhanh như vậy? Hơn nữa lúc nãy cô đẩy xe lăn đưa anh đến đây, đường đi không dễ đi chút nào mà cô cũng không có vẻ gì là mệt mỏi.
Cố Nghĩa đẩy xe lăn đi tới, thấy cô đã cởi giày, đang đứng trong sông mò mẫm cái gì đó. May là chỗ này nước nông, có đá chặn lại, anh mới thở phào nhẹ nhõm.
"Cố Nghĩa, anh xem, có ốc nè.” Ôn Uyển Uyển cầm con ốc vừa nhặt được đưa cho Cố Nghĩa xem.
Cố Nghĩa nhìn cô như phát hiện ra thứ gì đó ghê gớm lắm, nụ cười của cô lại càng thêm rạng rỡ.
"Cố Nghĩa, Cố Nghĩa, anh đang nghĩ gì vậy?” Ôn Uyển Uyển thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm cũng có chút ngại ngùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT