Ra đến sân, cô thấy Cố Nghĩa đang dạy Cố Tiểu Tứ và Lạc Lạc, Du Du nhận mặt chữ. Rõ ràng là những người khác đã đi làm hết rồi.
"Chị dâu hai, chị dậy rồi à! Bữa sáng còn hâm nóng trong nồi đấy, mẹ cố tình để phần chị, chị dậy ăn đi."
Cố Tiểu Tứ là người đầu tiên nhìn thấy Ôn Uyển Uyển, cậu chạy đến trước mặt cô nói. Mẹ cậu đã nói, nhất định phải đối xử tốt với chị dâu hai, như vậy chị dâu hai mới đối xử tốt với anh hai.
"Ừ, chị biết rồi, em tiếp tục học đi." Ôn Uyển Uyển nói xong liền quay người đi rửa mặt ở giếng nước trước.
Chỉ là cô luôn cảm thấy có gì đó đang nhìn mình chằm chằm, cô nhìn xung quanh, ngoài Cố Nghĩa và lũ trẻ ra thì không thấy ai khác, dù sao thì ánh mắt đó cũng không có ác ý, cứ mặc kệ vậy.
Xem ra cô nhóc này khá cẩn thận. Cố Nghĩa không biết Ôn Uyển Uyển có còn nhớ chuyện tối qua hay không.
Nhìn chằm chằm Ôn Uyển Uyển một lúc, hình như bị cô phát hiện, anh không nhìn chằm chằm vào cô nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play