Ra khỏi ngõ nhỏ, ở ngoài đầu ngõ, Đàm Giai Âm thấy hai người bọn họ liền vội chạy lại, lo lắng kéo tay Lâm Lập Hạ, ngó trước ngó sau: “Lập Hạ ca, ngươi không sao chứ?”
Nương nha, vừa rồi dọa hắn muốn ngất.
Chuyện Lâm Lập Hạ mang thai, Phùng Kim Ngọc đã mở miệng kể với Phùng gia, vậy nên Phùng Kim Hoa cũng biết. Đàm Giai Âm tận mắt thấy Lâm Lập Hạ mang thai mà còn rượt theo người chạy xa như vậy, sợ đến toát mồ hôi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, hắn cũng không trốn tránh được trách nhiệm.
Lâm Lập Hạ xoay vòng cho hắn nhìn: “Ta không sao.”
Đàm Giai Âm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Không sao thì tốt, không sao thì tốt. Lập Hạ ca, sau này ngươi tuyệt đối không được liều mạng như thế nữa, ngươi bây giờ đâu còn chỉ là một mình.”
Lâm Lập Hạ cũng hơi thấy sợ, nếu hôm nay không có Kinh Chập ca đi cùng, hắn không dám tưởng tượng chuyện gì có thể xảy ra. Nghĩ đến việc bản thân bây giờ không phải một mình, hắn vì Kinh Chập ca và đứa nhỏ trong bụng, nghiêm túc gật đầu: “Ta biết rồi, sau này nếu lại gặp chuyện như vậy, ta nhất định sẽ suy nghĩ kỹ trước rồi mới hành động.”
Tống Kinh Chập thấy phụ tử kia bị bộ khoái dẫn đi, lại nghe Lâm Lập Hạ nói như vậy, liền xoa đầu hắn. Dựng phu vốn đã khó kiểm soát cảm xúc, mà Lập Hạ lại là người rất dễ mềm lòng, chuyện hôm nay xảy ra như vậy là có thể hiểu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play