Lâm Lập Hạ sắp tức chết đến nơi.
Cậu thật không thể ngờ lại có người đi lừa cả hai trăm văn tiền, mà còn lừa cậu – người đang mang thai! Quả thực là trời giáng thiên lôi cũng không đủ để trừng phạt.
Tống Kinh Chập thấy mấy ngày nay Lâm Lập Hạ cứ ủ rũ không vui, thường xuyên buồn bực gãi đầu, sợ cậu ở nhà chán nản, trước khi vào huyện thành bèn hỏi: “Muốn ra ngoài hóng gió với ta không?”
Lâm Lập Hạ tạm gác chuyện bị lừa qua một bên, sờ sờ bụng, hỏi: “Ta có thể ra ngoài được sao?”
Người trong thôn đều nói ba tháng đầu mang thai là quan trọng nhất, nhất định phải ở nhà dưỡng thai cho ổn, dưỡng ổn rồi mới được ra ngoài đi lại. Lâm Lập Hạ nghe nhiều thành quen, nên nếu không thực sự cần thiết thì không bước chân ra khỏi cửa.
“Được chứ.” Tống Kinh Chập đã hỏi đại phu rồi, chỉ cần không vận động quá mạnh, không chen chúc đông người thì phụ nhân mang thai nên thường xuyên ra ngoài, thân thể lẫn tinh thần đều được thư giãn thì cả mẹ lẫn con đều khỏe mạnh.
Hôm nay Tống Bình An và mấy người khác vào huyện bán thịt dê, dê không nặng nên không cần dùng xe bò. Hôm qua Tống Kinh Chập đã rửa sạch xe bò, còn đốt ngải thảo xông khử mùi, đảm bảo Lâm Lập Hạ sẽ không bị mùi lạ trong xe làm buồn nôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play