Mùa xuân ấm áp trở lại, khí lạnh tan dần, lá dâu trong đất và những nhánh gai đều bắt đầu đâm chồi.
Phưởng Chức phường không có tơ tằm hay chỉ gai để dệt vải, nhưng Lâm Lập Hạ lại chuẩn bị không ít đồ cho Lâm Mạnh Xuân. Tống Kinh Chập dứt khoát gọi luôn Tống Hàn Lộ đi cùng, dẫn theo Thi Ngân Hạnh quay lại thôn Thi gia, cũng tiện cho nhị lão nhà họ Thi gặp cháu gái.
Thân thể Lâm Mạnh Xuân không tệ, ăn uống ở nhà Thi Thanh Sơn cũng đầy đủ. Nhiều năm không mang thai chắc là vì duyên chưa tới, lần này có thai, nhìn khí sắc khỏe mạnh, trông rất vững vàng.
Lâm Lập Hạ sau khi nhìn thấy gương mặt tươi tắn, môi hồng răng trắng, sắc mặt hồng hào của hắn, cũng nhẹ cả lòng.
Phùng Kim Hoa bắt đầu lải nhải ngay ở nhà Thi Thanh Sơn: “Đồ hoang dại không nên ăn, đặc biệt là thịt thỏ, người có thai mà ăn thịt thỏ dễ sinh ra đứa nhỏ bị sứt môi như miệng thỏ.”
Dĩ nhiên, lời này không hoàn toàn chính xác. Cũng có người mang thai chẳng kiêng kỵ gì, sinh con vẫn khỏe mạnh. Nhưng thái độ của nhà họ Thi là "thà tin còn hơn không", thế là gom sạch món ăn hoang dại trong nhà, chia cho mỗi nhà một ít.
Tống Kinh Chập giúp khuân đồ, thấy Thi Thanh Sơn ngay cả thịt khô cũng mang ra chia, một chút cũng không giữ lại cho mình, không nhịn được hỏi: “Thi nhị ca, ngươi cho hết cho bọn ta rồi, vậy các ngươi ăn gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play