Tiểu tây sườn núi trước sau bận rộn suốt một tháng, tiền công thiếu mười lăm lượng bạc, cuối cùng cũng được khai khẩn xong.
Trong khoảng thời gian ấy, Tống Kinh Chập và Lâm Lập Hạ chẳng có lấy một ngày thảnh thơi. Ba mẫu ruộng cạn trong nhà phải cày cấy, mười mẫu ruộng nước phải ươm mạ, mỗi ngày còn phải chăm dê, bò, gà, vịt, ngỗng… Bận rộn đến độ chẳng có nổi một lúc ngồi nghỉ.
Tống Kinh Chập thấy Lâm Lập Hạ theo mình mà mệt đến gầy đi, cái cằm vất vả lắm mới có chút thịt lại hóp xuống, liền thương lượng: “Sang năm chờ ta xuống giống sợi gai, bán được giá tốt rồi thì thuê người làm, mình đỡ phải vất vả như bây giờ.”
Lâm Lập Hạ không đồng ý: “Phòng còn chưa dựng xong, trong nhà lại nợ một đống tiền công. Chờ trả xong nợ, dựng được nhà rồi hãy thuê người làm.”
Thật ra Lâm Lập Hạ khá thích cuộc sống bận rộn kiểu này. Mỗi ngày đều có việc làm, không rảnh nghĩ đến mấy chuyện thị phi trong thôn, cũng chẳng có thời gian đi tranh cãi với ai. Mắt mở ra là làm việc, là kiếm tiền. Nhìn từng chút một trong nhà được hai người họ gây dựng nên, cảm giác ấy còn sướng hơn gặt mười vụ dưa hấu.
Nhưng Lâm Lập Hạ cũng không phải người chỉ biết cắm đầu làm. Chờ trong nhà có tiền, cậu cũng muốn hưởng thụ. Cũng muốn được mặc đồ đẹp, đi dạo trong thôn một vòng, nghe người khác khen ngợi vài câu.
Tống Kinh Chập bị bộ dáng phấn khởi của cậu chọc cười, nhéo cằm cậu: “Thích kiếm tiền đến thế à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play