Tống Kinh Chập dùng nửa quan tiền ở cổng thôn mua hai tấm vải ở Phưởng Chức phường. Vì nghe Lâm Lập Hạ nói mấy vị cữu cữu của cậu đối xử với cậu chẳng tốt lành gì, hắn liền keo kiệt, toàn chọn loại vải mang chữ “thọ” – chỉ dùng để may đồ cho người trên sáu mươi tuổi.
Ở chỗ họ, chưa đến sáu mươi là không được mặc đồ có chữ “thọ”. Vải này chỉ ông bà ngoại Lâm Lập Hạ mặc được, còn người khác thì đừng hòng động tới.
Sau đó hắn lại gói ít táo đỏ, điểm tâm các loại, làm lễ đầy đủ, mới quay sang hỏi Tống Hàn Lộ: “Áo xong chưa?”
“Xong rồi.” Tống Hàn Lộ đang làm mấy mũi cuối cùng, buộc nút chỉ, cắn đứt sợi, đưa áo cho Tống Kinh Chập: “Ca, huynh xem thử đi?”
“Đẹp lắm.” Tống Kinh Chập hài lòng gật đầu, đưa áo cho Lâm Lập Hạ: “Đi thay thử xem vừa không.”
Lâm Lập Hạ ngạc nhiên: “Cho ta mặc á?”
Tống Kinh Chập bật cười: “Dùng bông và lông da của ngươi, không phải để may cho ngươi thì còn may cho ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT