Trấn Hề Đài không có ao hồ lớn, vịt và ngỗng càng hiếm, trứng vịt trứng ngỗng lại càng khan hiếm hơn nữa, cung không đủ cầu. Tống Kinh Chập và Lâm Lập Hạ đồng ý mang trứng tới cho Vương Có Lương bán, Vương Có Lương mừng rỡ không thôi.
Hắn phấn khởi nói: “Các ngươi đừng mang đi gửi bán chi nữa, vậy đi, trứng vịt ta thu ba văn một quả, trứng ngỗng năm văn một quả, có bao nhiêu ta thu hết.”
Lâm Lập Hạ nhìn Tống Kinh Chập, trong lòng hai người đều nghĩ giá chắc không thấp, nhưng không ngờ lại cao đến thế.
Lâm Lập Hạ chần chừ hỏi: “Vương ca, ngươi trả vậy có phải cao quá không?”
Trứng gà sống một văn tiền hai quả, một quả trứng vịt có thể đổi được sáu quả trứng gà, cái giá này mà đem ra chợ bán, sợ là khó bán được.
“Không đắt đâu.” Vương Có Lương thành thật giải thích với Lâm Lập Hạ, “Bên ta có một món đặc sản tên là kim sa đậu hũ, là lấy lòng đỏ trứng muối xào với đậu hũ, lớp lòng đỏ bao lấy đậu hũ, vừa cho vào miệng liền tan, hương vị phải nói là—ôi chao…”
Vương Có Lương đang nói thì nhận ra mình hơi đi xa, vội vàng kéo lại chủ đề: “Ngươi nghĩ xem, vì sao các tửu lâu đổ xô thu trứng vịt? Chính là để làm món đó đó, ta có người quen bán vào tửu lâu, các ngươi đừng lo ta lỗ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play