Hôm sau, lúc Tống Kinh Chập tỉnh lại, Lâm Lập Hạ vẫn còn đang ngủ. Đây là lần đầu tiên Tống Kinh Chập tỉnh dậy sớm hơn cậu.
Trước giờ, Lập Hạ luôn có thói quen dậy sớm. Dù Tống Kinh Chập dậy sớm cỡ nào, cậu cũng đều có thể nhanh chân hơn một bước.
Dưới ánh sáng lờ mờ ngoài cửa sổ, Tống Kinh Chập ngắm gương mặt khi ngủ yên bình của Lâm Lập Hạ, nghĩ đến chuyện đêm qua, khóe miệng không kìm được mà cong lên.
Trước đây hắn không có cảm giác gì đặc biệt về chuyện viên phòng, luôn cảm thấy sau khi viên phòng không bao lâu sẽ sinh hài tử. Hắn nhớ rõ Tống Gia Hưng và Tống Gia Vượng vừa thành thân không lâu đã thành phụ thân.
Lập Hạ lại gầy như vậy, chưa nói đến có phù hợp sinh dục hay không, bản thân Tống Kinh Chập lúc này vẫn chưa chuẩn bị tâm lý làm cha. Trong nhà bốn bề trống không, tay trắng, hắn không biết phải lấy gì để nuôi một đứa trẻ.
Hồi nhỏ, vì nhà nghèo, không có thân thích đáng tin, lão phu tử qua đời rồi, hắn không còn cơ hội đi học nữa.
Nói không tiếc nuối là giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play