“Ai da…”
Tống Phúc Điền và Trịnh Nguyệt Nga vừa mới thổi đèn đi ngủ, nghe tiếng gõ cửa cũng đành phải dậy mở. Nhìn thấy Tống Kinh Chập đứng ngoài, Tống Phúc Điền cau mày hỏi: “Muộn thế này rồi, có chuyện gì không?”
Tống Kinh Chập không giấu được vẻ phấn khởi, nói: “Có chuyện muốn nói với cha mẹ.”
“Có gì không thể để mai hẵng nói, nhất định phải giờ này?” Trịnh Nguyệt Nga tuy nói vậy nhưng vẫn đứng dậy thắp đèn, để Tống Phúc Điền đưa hắn vào nhà.
Tống Kinh Chập ngồi xuống bên bàn, Trịnh Nguyệt Nga và Tống Phúc Điền ngồi đối diện, ba người nhìn nhau một lúc, Trịnh Nguyệt Nga ngáp một cái, nói: “Nói lẹ đi, nói xong để ta ngủ.”
“Cha có bao nhiêu tiền?” Tống Kinh Chập dừng một chút, thẳng thắn hỏi.
Tống Phúc Điền gần đây bận may áo tơi, rảnh thì tay cũng không để yên, từ lúc Tống Kinh Chập bước vào đã cầm cây kim trong tay nghịch. Nghe hỏi như thế, tay ông run lên, kim rơi xuống đất, ông vội cúi nhặt, vẻ mặt đề phòng: “Hỏi vậy làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play