Tháng 11, thời tiết đã hơi se lạnh, nhiệt độ ở thành phố A đang dần giảm xuống.

  Sau khi bố mẹ ly hôn, Thẩm Nghiên Vũ chuyển về đây để ở với Thẩm Đường Văn. Ông là một thư pháp gia, dáng người cao ráo và phong thái điềm đạm, giống hệt như con gái.

  Mẹ Nghiên Vũ là một luật sư khí chất ngời ngời, hai con người điềm đạm như Thẩm Đường Văn và Lâm Vưu Châu cứ tưởng sẽ sống hòa hợp với nhau, ai ngờ vài năm gần đây lại cãi vã không ngừng. Cuối cùng, cả hai đều đưa đến quyết định giải thoát cho đối phương.

  Thứ 2, chào cờ xong, chủ nhiệm lớp 11-1, Trương Duyệt dẫn Thẩm Nghiên Vũ vào lớp.

  Trương Duyệt là giáo viên dạy Toán tốt nhất của Nhị Trung, cũng là giáo viên chủ nhiệm mới của cô.

  Lớp trưởng Thương Hạo hôm nay không đi học, mặc dù vậy nhưng bình thường lớp kỉ luật rất tốt, chỉ là hôm nay hơi ồn liên quan đến chuyện về học sinh mới. 

  “Lúc lên phòng chủ nhiệm nghe giáo huấn, tớ đã nhìn thấy bạn học đó rồi, nhìn như tiểu tiên nữ ấy, da thì…"

  Chưa kịp nói hết, nam sinh ngồi ngay vị trí cửa lớp đã bị Trương Duyệt đánh cho một cái:

  “Tống Nhiên, anh vừa bị giáo huấn xong còn chưa biết lỗi à, còn dám làm ồn lớp. Tôi biết anh học hành không tệ, nhưng anh đừng có phá phách nữa!”

  Tức đỏ mặt mắng Tống Nhiên xong, ông lập tức thay đổi thái độ, ôn hoà nhìn Thẩm Nghiên Vũ:

  “Nào, em đứng lên bục giảng giới thiệu cho cả lớp nào!” 

  Cô gái với làn da trắng mịn, đôi mắt bồ câu trong veo nhìn xung quanh, mặc đồng phục sơ mi và áo gi lê, chân váy ngắn gần đầu gối tôn lên đôi chân thon gọn trắng trẻo. Nghiên Vũ mỉm cười nói: 

  “Xin chào mọi người, tớ là Thẩm Nghiên Vũ. “Nghiên” trong “nghiên mực”, “Vũ” trong “tự do, phóng khoáng”. Vì hồi nhỏ, mình thường xuyên ngủ trong giờ học nên được mọi người gọi là Diệp Miên. “Diệp” trong “kim chi ngọc diệp”, “Miên” trong “ngủ miên man”. Mọi người cứ gọi tớ là Diệp Miên nhé!"

  Dứt lời, tiếng vỗ tay cùng tiếng huýt sáo đồng loạt vang lên. Hai nam sinh nhỏ giọng thì thầm:

 “Cậu nghĩ học sinh mới có làm rung rinh trái tim băng giá của Thương thiếu gia không?”

  “Cô ấy rất xinh đẹp, nhưng Thương thiếu gia đâu thích gái đẹp. Dù hôm nay có đi học, nhìn thấy tiểu cô nương này có khi cậu ta cũng chẳng để tâm đâu!”

  Thầy chủ nhiệm hô lớn “trật tự”, dịu dàng nhìn học sinh mới:

  “Nghiên Vũ cứ chọn một chỗ ngồi em thích nhé!”

  Từ trước đến nay, cô luôn thích ngồi gần bảng đen, lên dứt khoát chọn vị trí bên trong cạnh Tống Nghiên, ngồi giữa nam sinh và bức tường xanh lam. 

  “Được rồi, nếu Nghiên Vũ đã chọn xong thì chúng ta bắt đầu bài học.”

  Khi viết xong tên nội dung bài, Trương Duyệt quay đầu lườm Tống Nhiên đang chuẩn bị bắt chuyện với bạn học mới.

  “Tống Nhiên, anh im lặng cho tôi, đừng có bắt nạt hay làm phiền em ấy học tập!”

  Nam sinh khẽ thở dài, “dạ” một tiếng.

  Đến giờ ra chơi, một bàn tay nhỏ khẽ kéo áo Thẩm Nghiên Vũ. Cô khẽ quay lại, ngẩn ngơ vài giây với khuôn mặt rất đáng yêu của nữ sinh ngồi thẳng phía sau Tống Nhiên, cô bạn tết tóc lệch một bên, để mái thưa, đôi má bánh bao trắng mịn khiến ai cũng muốn chạm vào.

  “Chào bạn mới nhé! Mình là Kiều Kha Nguyệt, cậu có muốn đi lấy nước với tớ không?”

  Thẩm Nghiên Vũ mỉm cười đáp lại, đứng dậy đi cùng Kiều Kha Nguyệt bước ra khỏi lớp. Cô bạn với nụ cười vô cùng xán lạn, thốt lên:

  “Bạn học Diệp Miên, cậu đẹp thật đó!”

  “Cảm ơn, cậu cũng rất đáng yêu đấy!”

  Sau lần cùng nhau lấy nước, hai cô gái cũng thân nhau hơn, vào giờ ra chơi Thẩm Nghiên Vũ thường xuyên được Kha Nguyệt kể chuyện trường lớp.

  Nghiên Vũ nhìn về phía chiếc ghế trống cạnh cô gái, thắc mắc hỏi: 

  “Sao bên cạnh cậu lại không có ai?”

   Kiều Kha Nguyệt nhìn theo ánh mắt của cô, lên tiếng giải thích:

  “À, đây là chỗ của lớp trưởng Thương Hạo, tên trâu bò từ lớp 10 đến giờ luôn đứng đầu khối, mấy giải học sinh giỏi hay Olympic đối với cậu ta đều dễ như ăn bánh ấy, giải nhất nhiều vô kể. Cậu ấy khá thân với Tống Nhiên, Thời Triết Duệ và Lã Việt Trạch lớp mình.

  Cái mặt cậu ta không tệ, nói chuyện cũng hòa đồng nên nhiều nữ sinh thích lắm…”

  Nói đến đây, cô bạn làm bộ mặt khinh bỉ nhìn về chỗ của Thương Hạo:

  “Chỉ tiếc là cậu ta gay. Thương Hạo còn công khai nói thích Tống Nhiên, khoác tay cậu ta đi khắp nơi trong trường. Còn nghe đồn rằng bọn họ đang yêu nhau. Vậy nên xung quanh cậu ta dù có nhiều gái theo nhưng cũng không dám thổ lộ. Tất nhiên vẫn còn một số ngoại lệ…

  Hôm nay nghỉ cũng là vì tham dự cuộc thi Vật lý của thành phố đấy! Đến hôm thi tháng cậu ta sẽ quay về, Thương Hạo tham vọng lắm, quyết không bao giờ để mất vị trí top 1."

  Thẩm Nghiên Vũ khẽ cười thầm. Ghê gớm vậy sao, để cô xem kì thi tháng tuần sau ai sẽ đứng đầu khối?

  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play