Tinh hạm chậm rãi rời khỏi Hãm Lạc tinh trong màn mưa dầm nặng hạt. Căn nhà gỗ màu nâu nhanh chóng khuất hẳn giữa rừng sồi xanh thẫm. Những tán cây trải dài bất tận và con sông uốn lượn dần thu nhỏ lại như một bức tranh, rồi biến mất khi con tàu xuyên qua những tầng mây xám trắng, thoát khỏi bầu khí quyển để bước vào khoảng không mênh mông của vũ trụ.
Trong nền trời tím thẫm gần như đen tuyền, hàng tỉ vì sao lấp lánh như kim sa rải khắp không gian. Những hành tinh yên tĩnh xoay vòng theo quỹ đạo của riêng mình, còn hạm đội khổng lồ lại nhỏ bé như hạt bụi giữa biển trời vô tận.
Sở Sở theo An Phỉ Lãnh tiến vào khoang trên của tinh hạm. Khi ngang qua một ô cửa sổ lớn, cô không kiềm được mà dừng lại, khẽ thốt lên tiếng ngạc nhiên.
Lần trước cô cũng từng đi phi thuyền để chạy trốn đến Hãm Lạc tinh, nhưng khi đó tâm trí rối loạn, cô chẳng buồn nhìn cảnh vật bên ngoài. Huống chi, chiếc tàu tồi tàn chật chội khi ấy nào có cửa sổ để ngắm, không phải ai cũng có thể mua được chỗ ngồi sát cửa.
An Phỉ Lãnh đứng cạnh kiên nhẫn chờ cô ngắm xong. Một tiểu thư Omega mảnh mai bị nhốt trong “tháp cao” suốt hơn mười năm, chưa từng thấy bầu vũ trụ rộng lớn đến thế, thật vừa tội nghiệp vừa bất lực. Hắn im lặng ở bên, cùng cô thưởng thức cảnh đẹp này.
Nhưng rồi, hắn khẽ xoay một lọn tóc dài ẩm ướt của cô trên đầu ngón tay, giọng dịu dàng:
“Tóc em ướt hết rồi, chúng ta vào rửa mặt trước đã, dọn dẹp sạch sẽ rồi muốn ngắm bao lâu cũng được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT