“Lúc mười tuổi, mẹ của tôi đã qua đời.”
Cô đặt thìa xuống, ánh mắt cụp xuống buồn bã, hàng mi cong dài rũ xuống, run rẩy chẳng khác gì đôi cánh bướm bị mưa xối ướt.
“Xin lỗi, là ta lỡ lời.”
Không khí đang vui vẻ lập tức trầm xuống, An Phỉ Lãnh nhìn gương mặt nhuốm vẻ bi thương của cô, chậm rãi đặt dao nĩa xuống, im lặng lắng nghe chuyện xưa của tiểu thư Mai Cách Tang.
“Không sao đâu,” Sở Sở cúi đầu, ngón tay trắng bệch siết chặt lấy váy, giọng nhẹ nhàng mà mất mát. “Tôi đã quen với cuộc sống không có mẹ bên cạnh… cũng từng nghe người trong nhà bàn tán về bà.”
“Mẹ thương tôi lắm, khi tôi còn bé, chỉ cần tôi thích váy đẹp hay thú nhồi bông nào bà đều mua cho tôi. Trong nhà có người hầu nấu nướng, bà chưa từng để tôi bước chân vào bếp. Bà nói, nơi đó sẽ làm bẩn chiếc váy của con.”
Cô không ngừng vuốt nhẹ vạt váy trên tay, như đang chìm trong ký ức, đôi mắt nâu xinh đẹp ánh lên nét buồn khi nhắc tới thân thế của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play