Mới cưới nhau, thay một bộ quần áo thôi cũng mặt đỏ tim đập, ngượng ngùng. Thời gian lâu rồi, dù có cởi quần áo ngay trước mặt cũng chẳng khơi dậy hứng thú của hán tử nữa, xem cũng không thèm nhìn thêm một cái.
Sắc suy mà tình mỏng có lẽ chính là đạo lý này.
Nhưng hắn và Lục đại ca mới ở bên nhau bao lâu, cho dù tính từ ngày hắn đến, trước sau cũng chưa đến nửa năm, viên phòng còn chưa đến một tháng. Thời gian ngắn ngủi như vậy, Lục đại ca đã chán hắn, ghét bỏ hắn, quay lưng có người mới sao?
Tưởng tượng đến chính mình từng được yêu thương đều sẽ có một người khác đạt được, Vân Thu Ngô tức khắc cảm thấy tim như bị đao cắt.
Lục Viễn hôm nay về nhà sau, luôn cảm thấy tiểu phu lang nhà mình nhìn mình ánh mắt không đúng, không phải vui mừng ôn nhu, cũng không phải tình ý tràn đầy, mà là một ánh mắt rất phức tạp, hơi giống nhìn một kẻ phụ lòng.
“Ngô Bảo, ta làm sai ở đâu sao?”
Lục Viễn thật sự không nghĩ ra mình đã chọc giận tiểu phu lang nhà mình khi nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT