“Trông thì đơn thuần, không ngờ lại là người ham muốn.” Lục Viễn lẩm bẩm.
Thật ra tối hôm qua, ngay từ đầu hắn không muốn làm đến cùng. Lúc đó lý trí còn tồn tại, còn nhớ rõ trong tay không có thứ gì. Nếu thật sự làm đến cuối cùng, tiểu phu lang e là sẽ phải chịu chút khổ, cho nên hắn chỉ muốn mượn tay tiểu phu lang dùng một chút.
Ai ngờ tiểu phu lang đỏ mặt lấy ra hộp mỡ dùng khi hoan ái, lại còn lấy ra từ dưới gối đầu. Hắn cũng không biết tiểu phu lang mua thứ đó khi nào, và đã mua được bao lâu rồi.
Nói đi nói lại vẫn là lỗi của hắn, công tác chuẩn bị lại phải do tiểu phu lang làm, lại còn là tiểu phu lang chủ động trước.
Ngày sau nhất định sẽ không còn như vậy nữa.
Cái gì cũng giao cho hắn, tiểu phu lang chỉ cần phụ trách hưởng thụ niềm vui là được.
Ôm tiểu phu lang âu yếm một lát, đến lúc phải rời giường, Lục Viễn vẫn thức dậy. Tuy hắn dậy không tình nguyện, nhưng không thể cứ hoang phế mãi như vậy được. Gà, vịt trong nhà, còn có thỏ, đều nên được cho ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT