Đừng nói ba mươi lượng bạc, Vân Thu Ngô sống hai đời ngay cả ba lượng bạc cũng chưa từng có. Bỗng nhiên muốn hắn bảo quản ba mươi lượng bạc, Vân Thu Ngô vừa thụ sủng nhược kinh vừa có chút sợ hãi, nhất thời còn không kịp vui sướng vì được Lục Viễn tin tưởng, nguyện ý để hắn bảo quản tiền bạc trong nhà.
“Này… Lục đại ca, ta quản tiền, không thích hợp đâu.”
Vân Thu Ngô không biết người trong nhà khác thế nào, ở Vân gia, mẹ kế rất lợi hại, nhưng tiền cơ bản đều nằm trong tay cha. Có khi mẹ kế muốn mua đồ gì đó, tiền không đủ là phải tìm cha lấy tiền.
“Ngươi là một phần tử trong nhà, là phu lang của ta, quản tiền chẳng phải thiên kinh địa nghĩa sao? Có gì mà không thích hợp?”
Trong quan niệm của Lục Viễn, chỉ cần đã kết hôn, hai người ở bên nhau, giao tiền cho nửa kia là lẽ thường tình.
Ads by tpmds
Vân Thu Ngô giật mình, mày mắt không tự giác nhướn lên, vẫn còn chút do dự.
“Ta sợ quản không tốt, nếu làm mất thì sao?”
Đây là ba mươi lượng bạc đó, không phải ba lượng. Thật sự mà làm mất thì xong đời rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play