Vân Thu Ngô đứng dậy, không lâu sau quay lại, mở lòng bàn tay ra, là hai cái bao lì xì rất nhỏ nhắn, chỉ bằng non nửa bàn tay người lớn.
Hai cái bao lì xì nhỏ xíu này vừa nhìn là biết chuẩn bị cho Tròn Tròn và Bao Bao, nếu không thì đã không cố ý làm nhỏ như vậy.
Mỗi nhóc con một bao lì xì. Mấy nhóc con nhận được bao lì xì không biết đó là cái gì, chỉ coi bao lì xì là đồ chơi, giơ lên chơi đùa. Trong bao lì xì có bạc vụn và tiền đồng, lắc lư sẽ phát ra âm thanh. Có lẽ vì thấy khá hay ho, các nhóc con thường xuyên lắc lắc bao lì xì, muốn nghe tiếng động phát ra.
“Chỉ có Tròn Tròn và Bao Bao có thôi, ta không có à?”
Dứt lời, Lục Viễn lại khẽ lắc đầu thở dài, như thể mất mát nói: “Ta là người lớn, người lớn thì không có bao lì xì, chỉ có phát tiền lì xì cho người khác thôi. Ngô Bảo đừng để ý đến ta nhé.”
Vân Thu Ngô có chút buồn cười, nói không để ý mà rõ ràng là đang để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT