“Có phải đói bụng không? Hay là tè dầm?”
Tiểu hài tử khóc, thông thường đại khái là hai khả năng này, tiểu hài tử chưa biết nói chỉ có thể thông qua tiếng khóc để biểu đạt nhu cầu của mình.
Lục Viễn kiểm tra một chút, hài tử trong tay hắn, đứa em trai, đã tè dầm, cảm thấy không thoải mái nên mới khóc, vì thế liền thay tã vải cho tiểu bảo bảo.
Còn về đứa anh trai, thuần túy chỉ là rướn cổ lên gào khan, không tè dầm, cũng không đói, mới uống sữa chưa lâu, bụng nhỏ vẫn còn căng tròn.
Vân Thu Ngô đưa tay chạm lên trán đứa anh, hờn dỗi nói: “Quang sét đánh không mưa, tiểu tử ngươi, đúng là rất biết cổ vũ cho em trai, nó khóc ngươi cũng đi theo khóc.”
“Nhỏ như vậy đã biết che chở em trai, sau này trưởng thành cũng không được bắt nạt em trai đâu nhé.”
Tiểu đậu đinh trong lòng cậu ha ha ha mà bật cười, cũng không biết là nghe hiểu hay chưa nghe hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play