Yoki và Doki là hai chú mèo hướng nội, chẳng dám bén mảng đến gần người lạ. Chúc Tinh Hòa nhìn thấy mà không chạm vào được, lòng ngứa ngáy không chịu nổi. Nhưng không sao, ngày tháng còn dài, rồi sẽ có ngày cậu thuần phục được hai cục cưng này, biến chúng từ mèo của Lý Như Thâm thành mèo của mình, hì hì.
“Chúng mình đi ăn cơm thôi.” Lý Như Thâm nói, cả hai đều chưa ăn tối.
“Vậy Yoki và Doki thì sao ạ?” Chúc Tinh Hòa hỏi.
“Trần Đường sẽ đưa chúng về nhà.”
“Xem ra anh với tiên sinh Trần này thân nhau thật đấy.”
“Anh với cậu ấy quen nhau hồi du học. Anh học kiến trúc ở Bartlett, còn cậu ấy học nghệ thuật ở Cass. Hai trường cách nhau không xa, anh với cậu ấy lại tình cờ thuê chung một căn hộ, đã vậy còn cùng quê cùng thành phố nên tự nhiên ngày càng thân thiết, dần dà trở thành bạn bè chí cốt không chuyện gì là không nói với nhau.” Ngừng một lát, Lý Như Thâm đổi giọng: “Có một chuyện sớm muộn gì em cũng sẽ biết, chi bằng bây giờ anh nói luôn cho em.”
Chúc Tinh Hòa bị anh làm cho hơi căng thẳng: “Chuyện gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play