Bọn họ đến quán quen ngoài cổng Nam ăn lẩu quân đội. Kỷ Tùng Thẩm mới ăn được nửa bữa thì bị bạn học gọi điện réo đi mất, còn Chúc Tinh Hòa và Lương Bội Kỳ thì có cả một bụng chuyện để kể sau cả mùa hè, thế nên cả hai vừa ăn vừa rôm rả trò chuyện, mãi đến hơn chín giờ tối mới chịu rời quán để về trường.
Cả hai kéo nhau ra sân điền kinh, vừa tản bộ vừa tiếp tục hàn huyên, phải hơn một tiếng đồng hồ sau mới trút cạn bầu tâm sự. Chúc Tinh Hòa đưa Lương Bội Kỳ về đến tận ký túc xá rồi mới một mình phóng chiếc xe máy nhỏ về nhà.
Lúc gần về đến khu nhà, Chúc Tinh Hòa trông thấy một người nằm sõng soài trên vỉa hè. Người qua kẻ lại cũng có, nhưng ai nấy đều chỉ làm như không thấy, cứ thế vòng qua rồi đi thẳng.
Nhưng Chúc Tinh Hòa lại không thể làm ngơ cho được. Lỡ như người này có mệnh hệ gì, lương tâm cậu sẽ cắn rứt không yên.
Cậu dựng chiếc xe máy nhỏ bên lề đường, vừa mới lại gần đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Thì ra là say rượu, chỉ cần không phải lên cơn bệnh gì bất ngờ là tốt rồi.
Nhưng say rượu cũng có nguy cơ tử vong. Trước đây khi còn ở quê, có một người chú hàng xóm họ Từ chết vì uống rượu quá chén. Vợ chú ấy tưởng chú chỉ say quá, ngủ một giấc là khỏe, không ngờ giấc ngủ ấy lại là giấc ngủ ngàn thu. Trong số những người uống rượu cùng chú Từ có cả Trang Trọng. Vợ chú Từ bắt bọn họ bồi thường, nếu không sẽ kiện ra tòa. Trang Trọng là một tên nghèo kiết xác lại còn ăn bám, món nợ này cuối cùng lại đổ lên đầu Chúc Giai Âm. Rốt cuộc đã bồi thường bao nhiêu tiền thì Chúc Tinh Hòa cũng không rõ, chỉ biết từ đó về sau, nhà cậu rất lâu không được ăn thịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT