Miêu Linh tìm thấy Lê Giác lúc đứa trẻ đang trốn trong một bụi cây kim kha gai góc, ngồi ngẩn người. Cậu bé ôm hai chân, cằm gác lên đầu gối, cuộn mình lại thành một khối nhỏ xíu.
Lúc đó chính là hoàng hôn, ráng mây lộng lẫy che kín cả bầu trời. Vài con chim chân dài lông trắng vỗ cánh, bay vút qua cái hồ không xa. Ánh nắng và mây trời vỡ tan thành những gợn sóng lăn tăn.
Đây là một thế giới rộng lớn, đặc biệt là khi so với một đứa trẻ nhỏ, nó lớn đến mức có chút cô tịch.
Bụi cây gai đã thu lại những chiếc gai cứng cáp, ngoan ngoãn vây quanh đứa trẻ, tạo thành một tổ ấm an toàn.
Miêu Linh đi không có tiếng bước chân, nhưng Lê Giác vẫn phát hiện ra “cô ta” trước khi cô ta đến gần.
Đứa trẻ ngẩng đầu, không cười ngọt ngào như mọi khi. Giọng nói và thần sắc của nó đều buồn bã: “Anh... anh trai...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play