Khi Hứa Gia Hàng nhìn thấy rõ mặt đứa trẻ, anh ta như bị một tia sét đánh trúng.
Đây… chẳng phải là cậu thiếu gia của Thẩm gia đã mất tích sao?
Thực ra, anh ta không có nhiều cơ hội tiếp xúc với Lê Giác. Sau khi Thẩm Tương Hành đưa đứa trẻ về, nó chủ yếu ở Thẩm gia, còn Hứa Gia Hàng thì phần lớn thời gian ở bệnh viện nên anh ta cũng không gặp nó mấy lần.
Trong ấn tượng của anh ta, Lê Giác là một đứa trẻ trầm tĩnh, có đôi mắt đẹp thừa hưởng từ Thẩm Yên, nhưng lại rất đặc biệt, trong suốt như kẹo thủy tinh với màu vàng kim nhạt.
Đứa trẻ bị người lớn lạnh nhạt cũng không khóc lóc, chỉ cuộn tròn một mình trong góc, ngoan ngoãn nhìn họ.
Đôi mắt to tròn sáng long lanh ấy toát lên khao khát được gần gũi người lớn, đến nỗi Hứa Gia Hàng – người nhất định phải tranh giành gia sản với nó – cũng không hiểu nổi, tại sao những người Thẩm gia có thể cứng rắn đến vậy mà không ôm lấy nó một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play