Mấy năm gần đây, số lượng nhà xưởng ở Lam Thành và Nguyên Thủy tăng dần lên. Một nửa là do chính phủ quản lý sản xuất, nửa còn lại mang danh nghĩa của Ngô Diệp và Tần Vô Hoa. Ở Lam Thành, các nhà máy chủ yếu sản xuất dược phẩm, vật dụng sinh hoạt hằng ngày và chế biến lương thực – thuộc ngành công nghiệp nhẹ. Trong khi đó, Nguyên Thủy tập trung vào sản xuất vũ khí, máy móc và tinh luyện khoáng sản – là công nghiệp nặng. Vì vậy, so với Lam Thành, khu công nghiệp Nguyên Thủy được sắp xếp nhân sự và kiểm soát an ninh nghiêm ngặt hơn rất nhiều.
Xưởng sản xuất vũ khí tinh hạch được xây dựng ngay trong khu cư trú của Nguyên Thủy, dựa trên nền móng của một nhà máy quân sự cũ. Tuy nhiên, khác với nhà máy quân sự trước đây – vốn phụ thuộc vào khí gas tự nhiên từ giếng khoan – thì xưởng vũ khí tinh hạch này không dùng đến nguồn đó nữa. Từ việc tinh luyện vũ khí hợp kim cho đến khâu mài dũa định hình, toàn bộ năng lượng đều được cung cấp bởi các thiết bị sử dụng tinh hạch được cải tiến. Hiệu suất của chúng thậm chí còn vượt xa các nguồn năng lượng truyền thống.
Nguyên Thủy hiện nay chủ yếu sử dụng năng lượng từ khí gas tự nhiên, tiếp theo là năng lượng mặt trời, và cuối cùng là nguồn cung từ các khu cư trú khác vận chuyển tới – như than đá, dầu diesel và xăng.
Tuy nhiên, các giếng khí ở Nguyên Thủy vốn đã cũ kỹ và đang dần bị loại bỏ, lượng gas cung cấp ngày càng thiếu hụt. Trong khi đó, năng lượng mặt trời tuy được ứng dụng nhiều trong công nghiệp, nhưng công suất lại không đủ đáp ứng. Hơn trăm máy phát điện chạy bằng năng lượng mặt trời cũng chỉ là muối bỏ biển, không thể nào đáp ứng nổi nhu cầu điện ngày càng cao từ các nhà máy và đời sống dân cư của Nguyên Thủy. Khi tang thi và quái vật ngày càng tiến hóa, việc di chuyển giữa các căn cứ càng thêm nguy hiểm, chỉ cần một sơ suất nhỏ là cả đoàn thương nhân có thể bị diệt sạch. Thế nên, thay vì mang theo hàng hóa cồng kềnh như than đá để giao dịch, người ta thích buôn bán những thứ dễ mang theo, có giá trị cao như thuốc lá, rượu, dược phẩm, mỹ phẩm và đồ dùng sinh hoạt.
Tất nhiên, vì áp lực sinh tồn, vẫn có một số khu cư trú buộc phải lập ra các đoàn thương nhân lớn để giao dịch lấy nguồn nhiên liệu – đổi lấy lương thực, vũ khí và các vật dụng thiết yếu khác.
Lượng than đá và dầu hỏa mà Lam Thành và Nguyên Thủy đang sử dụng hiện tại đều là do dùng lương thực đổi lấy vào năm ngoái. Có những đoàn thương nhân bên ngoài chủ động chở đến, cũng có những đoàn do Lam Thành cử đi để trao đổi. Vì giá trị thấp nên thương nhân của Lam Thành thường không phí sức mang than đá, chủ yếu là thương đội bên ngoài tự vận chuyển vào. Còn dầu hỏa thì có giá trị cao hơn nhưng sản lượng lại không đủ. Số lượng vận chuyển về Lam Thành và Nguyên Thủy cũng chỉ đủ dùng cho phương tiện giao thông và một phần được dự trữ chiến lược. Ngoài những lúc khẩn cấp bắt buộc, rất hiếm khi dầu hỏa được đem ra sử dụng cho sản xuất công nghiệp.
Trong thế giới tận thế bị tang thi thống trị, tinh hạch năng lượng không nghi ngờ gì nữa chính là giải pháp tốt nhất để giải quyết nhu cầu công nghiệp khổng lồ. Không hề nói quá, sự xuất hiện của năng lượng tinh hạch chính là cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư thực sự của thế giới này. Nếu không phải cái giá phải trả quá thảm khốc – xã hội loài người gần như sụp đổ, hàng tỉ sinh linh bị tiêu diệt, môi trường toàn cầu thay đổi đến nghiêng trời lệch đất – thì đây đáng lẽ phải là một tin vui khiến nhân loại hân hoan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play